PHẬT GIÁO ĐẠI THỪA CÓ PHẢI LÀ NGOẠI ĐẠO, TÀ GIÁO? - PHẦN 1: NGUỒN GỐC TIẾNG PALI VÀ KINH ĐIỂN PALI

PHẬT GIÁO ĐẠI THỪA CÓ PHẢI LÀ NGOẠI ĐẠO, TÀ GIÁO?

PHẦN 1: NGUỒN GỐC TIẾNG PALI VÀ KINH ĐIỂN PALI
Gần đây, một trụ trì tại Tu viện Chơn Như, nơi thầy Thích Minh Tuệ từng tu học, đã công khai chỉ trích sư Thích Minh Tuệ và cho rằng Phật giáo Đại thừa là ngoại đạo, tà giáo. Trụ trì này lập luận rằng Đại thừa là sự biến tướng từ đạo Bà La Môn, làm mất đi bản chất của Phật giáo và gây ra mê tín dị đoan.
Tuy nhiên, đây không chỉ là ý kiến cá nhân của vị trụ trì này, mà còn phản ánh một quan điểm đã ăn sâu vào tư tưởng của nhiều người tu theo Phật giáo Nam Tông, hay còn gọi là Phật giáo Nguyên Thủy. Theo quan điểm này, Phật giáo Đại thừa là tà giáo, ngoại đạo và họ đã không ngừng truyền bá tư tưởng này đến những người tu học trên khắp thế giới theo trường phái của họ.
Hôm nay, tôi muốn chia sẻ những lý lẽ và dẫn chứng về quan điểm của những người tu theo Phật giáo Nam Tông, cùng với những phản biện khoa học nhỏ dựa trên quá trình nghiên cứu Phật giáo của mình.
Phật giáo Nam Tông cho rằng kinh điển Pali là kinh nguyên thủy, được ghi chép lại đầu tiên sau khi đức Phật nhập Niết Bàn và tiếng Pali là ngôn ngữ chính thức được sử dụng tại nước Madgadha (Ma Kiệt Đà) vào thời đức Phật. Họ cho rằng đức Phật đã sử dụng tiếng Pali để giao tiếp.
Để xem xét vấn đề này một cách nghiêm túc, chúng ta cần tìm hiểu nguồn gốc tiếng Pali và sự phổ biến của nó trong thời kỳ đức Phật còn tại thế. Câu hỏi đặt ra là: Thời đức Phật, Ngài sử dụng tiếng gì để giao tiếp?
Dựa trên đặc điểm ngôn ngữ và phân bổ cộng đồng dân cư, chúng ta có thể tìm hiểu về tiếng Pali. Giống như tiếng Việt được sử dụng bởi người Kinh xuyên suốt lịch sử Việt Nam, và cộng đồng người Việt sống rải rác tại các nước hải ngoại cũng sử dụng tiếng Việt. Hay như tiếng Hoa được sử dụng tại Trung Quốc. Ngay cả tiếng Estonia cũng được sử dụng bởi một cộng đồng dân cư khoảng 1 triệu người tại Estonia. Mỗi ngôn ngữ đều cần có cộng đồng sử dụng và lãnh thổ phân bố.
Quay lại với ngôn ngữ tại Ấn Độ hiện nay và sự phân bổ cộng đồng dân cư sử dụng các ngôn ngữ trên bản đồ Ấn Độ, có vẻ như tiếng Pali không phải là ngôn ngữ được sử dụng phổ biến tại Ấn Độ, và không có cộng đồng dân cư nào chính thức sử dụng tiếng Pali.
Do đó, việc cho rằng tiếng Pali là ngôn ngữ chính thức được đức Phật sử dụng và kinh điển Pali là kinh nguyên thủy cần được xem xét lại một cách cẩn trọng và khách quan hơn.
1. Nguồn gốc của tiếng Pali
Tiếng Pali, ngôn ngữ của kinh điển Theravada, có nguồn gốc từ truyền thống chú giải, trong đó Pāli nghĩa là dòng chữ gốc được trích dẫn, phân biệt với các bản chú giải hay dịch thuật. Từ này không xuất hiện trong văn học kinh điển và đôi khi được thay thế bằng "tanti" trong văn học chú giải, có nghĩa là chuỗi hoặc dòng dõi. Tên gọi "Pali" dường như xuất hiện ở Sri Lanka vào đầu thiên niên kỷ thứ hai SCN trong thời kỳ phục hưng của tiếng Pali như một ngôn ngữ văn học và triều đình.
2. Lịch sử hình thành tiếng Pali
Tiếng Pali được cho là sự kết hợp của nhiều ngôn ngữ Prakrit từ khoảng thế kỷ thứ 3 TCN, và một phần bị ảnh hưởng bởi tiếng Sanskrit. Mặc dù có nhiều nhầm lẫn về mối quan hệ giữa tiếng Pali và ngôn ngữ của vương quốc cổ Magadha, học giả hiện đại coi tiếng Pali không phải là tiếng Magadhi thời kỳ tiền Ashokan, nhưng có một số đặc điểm tương đồng với các văn tự Magadhi.
3. Thời gian tiếng Pali được sử dụng trong Kinh điển Phật giáo
Theo truyền thống Theravada, được ghi lại trong các biên niên sử như Mahavamsa, Tam Tạng Kinh Điển được ghi chép lần đầu tiên vào thế kỷ 1 TCN do các mối đe dọa đối với Tăng đoàn từ nạn đói, chiến tranh và sự cạnh tranh từ truyền thống Abhayagiri Vihara. Vào thời điểm này, tiếng Pali đã trải qua một số sự đồng hóa với tiếng Sanskrit.
Tại Sri Lanka, tiếng Pali suy giảm vào khoảng thế kỷ 4 hoặc 5 khi tiếng Sanskrit trở nên nổi bật hơn, nhưng được phục hồi nhờ công trình của Buddhaghosa. Gần như toàn bộ kho tàng văn bản Pali ngày nay được cho là có nguồn gốc từ Anuradhapura Maha Viharaya ở Sri Lanka.
Các bản khắc tiếng Pali cổ nhất ở Đông Nam Á lục địa có từ thế kỷ 4 SCN. Đến thế kỷ 11, tiếng Pali phục hồi từ khu vực gần Pagan, lan rộng ra các vùng khác của Đông Nam Á lục địa.
Tiếng Pali ngừng sử dụng như ngôn ngữ văn học ở Ấn Độ vào thế kỷ 14, nhưng vẫn tồn tại đến thế kỷ 18 ở các vùng khác. Ngày nay, tiếng Pali được nghiên cứu để tiếp cận kinh điển Phật giáo và thường được đọc tụng trong nghi lễ tôn giáo của Phật giáo Nam Tông.
4. Ngôn ngữ mà đức Phật đã sử dụng:
Theo truyền thống Theravada, tiếng Pali được coi là ngôn ngữ mà Đức Phật sử dụng trong các bài giảng của mình. Tuy nhiên, các nghiên cứu học thuật hiện đại cho rằng tiếng Pali không phải là ngôn ngữ chính xác mà Đức Phật đã dùng. Thay vào đó, Pali là một ngôn ngữ văn học phát triển từ nhiều ngôn ngữ Prakrit khác nhau, hình thành khoảng thế kỷ thứ 3 TCN, và được sử dụng để ghi chép kinh điển Phật giáo.
Đức Phật có thể đã sử dụng nhiều ngôn ngữ và phương ngữ khác nhau tùy thuộc vào vùng miền Ngài giảng dạy. Tiếng Pali như chúng ta biết ngày nay có thể là kết quả của sự đồng hóa và phát triển từ các ngôn ngữ và phương ngữ này.
Mặc dù có nhiều quan điểm khác nhau, các học giả hiện đại thường đồng ý rằng tiếng Pali không phải là ngôn ngữ duy nhất mà Đức Phật sử dụng. Thay vào đó, Pali là một ngôn ngữ phát triển từ nhiều phương ngữ địa phương mà Đức Phật có thể đã dùng trong các bài giảng của mình.
5. Kết luận
Kinh điển Pali không phải là kinh điển nguyên thủy được ghi chép từ thời Đức Phật còn tại thế. Thay vào đó, chúng được biên soạn và hệ thống hóa từ nhiều ngôn ngữ và phương ngữ Prakrit sau thời Đức Phật, khoảng thế kỷ thứ 3 TCN, nhằm bảo tồn và truyền bá giáo lý của Ngài.

Từ nghiên cứu về tiếng Pali và kinh điển Pali, có thể thấy rằng việc hiểu rõ nguồn gốc và quá trình phát triển của các kinh điển là rất quan trọng. Trước khi tiếp thu và truyền bá bất kỳ tư tưởng Phật giáo nào, người học Phật nên dành thời gian tìm hiểu nguồn gốc và bối cảnh lịch sử của chúng. Điều này giúp tránh hiểu lầm và đảm bảo rằng những giáo lý được tiếp nhận và truyền đạt đúng với tinh thần nguyên thủy của Đức Phật, để không phải gây ra những tranh cãi hay xung đột tôn giáo trong nội bộ Phật giáo.
Quang Đăng 05/07/2024

-----------------------------------------------------

Is Mahayana Buddhism a Heretical Sect?

Part 1: The Origin of the Pali Language and the Pali Canon

Recently, an abbot at Chon Nhu Monastery, where Thich Minh Tue once studied, publicly criticized Thich Minh Tue and claimed that Mahayana Buddhism is heretical. This abbot argued that Mahayana Buddhism is a distortion influenced by Brahmanism, undermining the essence of Buddhism and promoting superstition.

This view is not just the personal opinion of this abbot but reflects a perspective deeply rooted in many followers of Theravada Buddhism, also known as Original Buddhism. According to this viewpoint, Mahayana Buddhism is seen as heretical and has been continually propagated as such to followers worldwide.

Today, I wish to share the arguments and evidence presented by Theravada Buddhists, along with some scholarly rebuttals based on my research into Buddhism.

The Origin of the Pali Language

Theravada Buddhism holds that the Pali Canon is the original scripture, first recorded after the Buddha's passing, and that Pali was the official language used in the Magadha region during the Buddha's time. They believe the Buddha used Pali for communication.

To examine this matter seriously, we need to explore the origins of Pali and its prevalence during the Buddha's lifetime. The question arises: What language did the Buddha use for communication?

Based on linguistic characteristics and the distribution of communities, we can investigate Pali. Similar to how Vietnamese is used by ethnic Vietnamese throughout Vietnam and by Vietnamese communities abroad, or how Chinese is used in China, each language needs a community and territory for its usage.

Returning to the languages of India and the distribution of communities using these languages, it appears that Pali was not a widely used language in India, and no community officially used Pali.

Therefore, the claim that Pali was the official language used by the Buddha and that the Pali Canon is the original scripture needs careful and objective reconsideration.

1. The Origin of the Pali Language

Pali, the language of the Theravada canon, originated from the tradition of commentary, where Pāli meant the original text quoted, distinguishing it from the commentaries or translations that followed. This term does not appear in canonical literature and is sometimes replaced by "tanti" in commentaries, meaning a string or lineage. The name "Pali" seems to have emerged in Sri Lanka in the early second millennium CE during a revival of Pali as a literary and courtly language.

2. The History of Pali Formation

Pali is considered a combination of several Prakrit languages from around the 3rd century BCE, partially influenced by Sanskrit. Although there is much confusion about the relationship between Pali and the language of ancient Magadha, modern scholars view Pali not as pre-Ashokan Magadhi but having some similarities with Magadhi scripts.

3. The Period Pali was Used in Buddhist Scriptures

According to Theravada tradition, recorded in chronicles such as Mahavamsa, the Pali Canon was first documented in the 1st century BCE due to threats to the Sangha from famine, war, and competition from the Abhayagiri Vihara tradition. During this time, Pali underwent some assimilation with Sanskrit.

In Sri Lanka, Pali declined around the 4th or 5th century as Sanskrit became more prominent but was revived thanks to the work of Buddhaghosa. Nearly all known Pali texts today are believed to originate from the Anuradhapura Maha Viharaya in Sri Lanka.

The oldest Pali inscriptions in mainland Southeast Asia date from the 4th century CE. By the 11th century, Pali had revived from the Pagan region, spreading to other parts of Southeast Asia.

Pali ceased to be used as a literary language in India in the 14th century but survived in other regions until the 18th century. Today, Pali is studied to access Buddhist scriptures and is often chanted in Theravada religious rituals.

4. The Language the Buddha Used

According to Theravada tradition, Pali is considered the language the Buddha used in his teachings. However, modern scholarly research suggests that Pali was not the exact language used by the Buddha. Instead, it is a literary language developed from several Prakrit languages, formed around the 3rd century BCE, and used to record Buddhist scriptures.

The Buddha may have used various languages and dialects depending on the regions where he taught. The Pali we know today might result from assimilation and development from these languages and dialects.

Despite differing viewpoints, modern scholars generally agree that Pali was not the only language the Buddha used. Instead, Pali is a language developed from several local dialects that the Buddha might have used in his teachings.

5. Conclusion

The Pali Canon is not the original scripture recorded from the Buddha's time. Instead, it was compiled and systematized from various Prakrit languages and dialects after the Buddha, around the 3rd century BCE, to preserve and disseminate his teachings.

From the research on the Pali language and the Pali Canon, it is clear that understanding the origins and development of these scriptures is crucial. Before adopting and spreading any Buddhist teachings, followers should take the time to understand their historical and linguistic background. This helps avoid misunderstandings and ensures that the teachings are accurately received and conveyed in the true spirit of the Buddha, preventing internal religious conflicts within Buddhism.

Quang Dang 05/07/2024

References: https://en.wikipedia.org/wiki/Languages_of_India

https://en.wikipedia.org/wiki/Pali

Comments

Popular posts from this blog

KINH A DI ĐÀ TIẾNG PHẠN (SANSKRIT)

Thánh Kinh Tích Luỹ Chánh Pháp (āryasaṃghāṭa sūtram)

KARUṆĀPUṆḌARĪKA-SŪTRAM - KINH HOA SEN TRẮNG PUṆḌARĪKA ĐẠI BI THANH TỊNH